Blog Tình Yêu : Blog radio : Mai con về với mẹ có được không?

Contributors

Blog Archive

Powered by Blogger.
[2][true][slider-top-big][Galleries]
You are here: Home / , Blog radio : Mai con về với mẹ có được không?

Blog radio : Mai con về với mẹ có được không?

| No comment

Blog radio
“Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha”
Công cha nghĩa mẹ bằng trời bằng biển, có ngôn từ nào kể cho hết nghĩa mẹ tình cha.
Nhưng cuộc sống hiện đại cuốn ta vào một cái guồng quay mà đôi khi ta không có thời gian để chăm sóc cho cha mẹ, hay chỉ đơn giản là một cuộc điện thoại hỏi xem cha mẹ có khỏe không. Cha mẹ khó nhọc nuôi ta khôn lớn, trút hết yêu thương ở trong lòng mà bao bọc lấy ta. Để rồi khi ta khôn lớn, ta dang rộng đôi cánh, vẫy vùng trên những khoảng trời của riêng mình. Ta quá bận để nghĩ đến gia đình. Nhưng, có bao giờ bạn tự hỏi: Cuộc đời này ta còn được gặp cha mẹ bao nhiêu lần nữa?
Trong số Blog Radio này, xin mời các bạn hãy lắng nghe những tâm sự tự đáy lòng của những người con dành cho cha mẹ của mình.

Năm nó lên 5 tuổi, mẹ nó mất trong một vụ tai nạn. Trước khi qua đời, bà nắm chặt tay bố nó nhắn ông yêu nó cả phần của bà. Ông nghe lời bà, yêu thương nó hết mực, yêu đến nhu nhược.
Năm nó học lớp 11, lần đầu mang xe đạp đi cầm cố. Về nhà nó cúi đầu xin lỗi bố nói rằng nó sơ ý để mất cắp. Ngày hôm sau, nó lại có xe mới khoe khoang với lũ bạn.
Năm nó học lớp 12, tính ra nó đã “mất” đến 6 chiếc xe đạp. Năm ấy nó cũng trượt Đại học.
Nó nghe lời bố ôn thêm năm nữa. Lại trượt. Nó quyết không ôn nữa, nộp hồ sơ học cao đẳng.
Năm nhất, nó cắm chiếc tay ga mới cứng cùng lũ bạn lêu lổng ăn chơi, cờ bạc.
Nhà nó không thuộc diện khá giả, bố nó quanh năm đầu tắt mặt tối nuôi nó ăn học, thương con thiếu mẹ ông không bao giờ đánh mắng nó, chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Ông nào ngờ, bên ngoài nó gật gù nhận lỗi nhưng trong đầu lại lên kế hoạch cho chuyến phượt sắp tới.


Ngày mẹ nó mất, nhà nó sân vườn rộng rãi, vườn rau xanh um. Qua cái giỗ thứ 18, hiên nhà nó chỉ đủ cho chiếc xe máy để vừa. Đất đai, ruộng vườn bố nó phải mang bán gần hết để trả nợ và chạy vạy cho thằng con trai duy nhất. Hết tiền nó lại về với người cha già đang mòn mỏi.
Gần cuối đời, ông chỉ để dành được chút tiền phòng khi tuổi già đau ốm. Con trai ông lấy vợ, sinh con rồi về ngoại sống. Ông chấp nhận xa con, xa cháu để chúng tiện đường đi làm. Thỉnh thoảng nhớ cháu nội, ông gọi điện nhắn con, anh ậm ừ nói bận rồi cúp máy. Tuổi trẻ ông dành cho con, đến già lại lủi thủi một mình, đi ra đi vào cũng chỉ có cái bóng gầy yếu đi theo. blog tinh yeu
Rồi một ngày anh nhận được điện thoại của hàng xóm nói bố anh vừa được người ta đưa đi cấp cứu. Anh vội vã bỏ ngang công việc đang dở dang chạy thẳng vào bệnh viện. Đêm hôm đó, lần đầu tiên anh nói chuyện với bố nhiều đến thế.