Blog Tình Yêu : Cô đơn nghe gió hát bài đổi thay

Contributors

Powered by Blogger.
[2][true][slider-top-big][Galleries]
You are here: Home / Cô đơn nghe gió hát bài đổi thay

Cô đơn nghe gió hát bài đổi thay

| No comment
Những ngày của ký ức, ta vùng dậy giữa Hà Thành đông người. Ta chợt nhận ra mình đổi khác, trưởng thành hơn, lặng lẽ hơn. Ta chọn chốn dừng chân bên bờ cô đơn lưng chừng. Ta dừng chân nơi quán lặng, nơi những người chốn bộn bề cuộc sống, nơi giọt café nhỏ đắng đầu môi. Ta nhâm nhi nghe gió hát, nghe những ngày Hà Nội đổi thay.
Ngày chia tay, chúng ta thật xa lạ phải không anh? Bước chân anh dường như vội vàng hơn, quay lưng đi, còn em vẫn đứng im giữa ngã ba đường. Em và anh giờ chẳng cùng đi trên một con phố nữa, cũng chẳng có những vô tình gặp mặt nhau nữa. Bởi con phố ấy giờ chỉ còn là những chai sạn của yêu thương xưa mà thôi.

Ta đơn thuần trở thành người dưng ngược lối, đứng trên đôi chân trần chai sạn vì những bước đi. Trên con đường lạ, có những người lướt đi qua, có những người dừng lại, nhưng rồi họ cũng chỉ là những người xa lạ. Ta thèm một bàn tay nắm chặt lấy mình, thèm một khúc hát ngân nga giữa Hà Nội đông người. Nhưng rồi ta cũng chỉ một mình ta với ta, với những gì tưởng chừng xa tầm với.

Những ngày của ký ức, ta vùng dậy giữa Hà Thành đông người. Ta chợt nhận ra mình đổi khác, trưởng thành hơn, lặng lẽ hơn. Ta chọn chốn dừng chân bên bờ cô đơn lưng chừng. Ta dừng chân nơi quán lặng, nơi những người chốn bộn bề cuộc sống, nơi giọt café nhỏ đắng đầu môi. Ta nhâm nhi nghe gió hát, nghe những ngày Hà Nội đổi thay.
>>>blog tinh yeu buon nhat
 Cô đơn nghe gió hát bài đổi thay

Hà Nội những ngày gió đi hoang, chiều tím dần ôm lấy thủ đô nhộn nhịp. Ta lại thèm về những nơi xưa cũ, nơi từng có người dắt tay ta đi, thèm bám tay nhẹ vuốt lại mái tóc ta rối mù. Thèm cơn gió lạ, thèm những lần ngẩn ngơ trước chùm hoa trắng bên người.

Những ô cửa kính trắng xoa vì bụi mưa, nhưng cũng chẳng làm nhòa đi những kỷ niệm trong ta. Phố Hà Nội lạnh lùng buối đêm, ta cô đơn giữa những người vội vã, bật radio và tỉ mỉ dò tần số, lắng nghe những trải lòng.
>>>>blog tinh yeu hanh phuc
Dường như những ngày Hà Nội bủa vây ta. Ta càng thèm những khoảnh khắc có người. Ta một mình lướt nhẹ cùng gió vô tình, muốn đưa tay ra níu giữ nhưng tất cả chỉ là khoảng không. Ta nghe gió hát, gió ngân cao thấu lòng ta, âm vang tiếng vĩ cầm, khắc khoải da diết những nốt lặng về người.

Hạnh phúc gửi lại nơi quá khứ ta xin khóc một chút những phút yếu lòng, xin được khóc những lần chạm nhẹ tới xúc cảm và vỡ òa trong phút chốc. Ta nhận ra rằng, bản thân ta không mạnh mẽ như ta tưởng.

Hà Nội những ngày đổi thay khiến ta trở nên yếu đuối trước những xúc cảm quá chăng? Bởi vì cũng chỉ là người dưng ngược lối...

© Gin – blogradio.vn